Ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11 là ngày lễ vô cùng ý nghĩa để tri ân, ghi nhớ công lao dạy dỗ của các thầy cô. Bên cạnh những món quà nhỏ, những bó hoa tươi thắm thì những bài thơ chúc mừng cũng là món quà tinh thần đầy ý nghĩa. Tham khảo ngay những bài thơ 20-11 hay nhất về thầy cô dưới đây để bày tỏ sự kính trọng, biết ơn đến thầy cô nhân ngày đặc biệt này nhé!
Xem thêm:
- Những câu chúc tết hay – Lời chúc năm mới ý nghĩa
Những bài thơ 20-11 ngắn về thầy cô
1. Ơn thầy
“Hạnh phúc vinh quang bởi các thầy
Vì đời sự nghiệp ấy trồng cây
Cho dù sóng gió không hề nản
Cám dỗ dòng đời vẫn cứ say.”
2. Lời Ru Của Thầy
“Mỗi nghề có một lời ru
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru như gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha.”
3. Không quên
“Nước xuôi dòng ngàn năm không đổi.
Ơn trồng người mãi mãi không quên!
Thầy cô…!
Con lấy gì báo đáp?!
Ân tình này khắc cốt ghi tâm.”
4. Ước Vọng 20/11
“Bầu trời ngàn sao lấp lánh
Lung linh ước vọng học trò
Mái trường long lanh mắt sáng
Ngời ngời ước vọng thầy cô…”
5. Ngày Tết Nhà Giáo
“Ngày vui xin chúc các Cô Thầy
Mạnh khỏe, bình an, giọng hát hay
Họp mặt cùng nhau vui tiệc nhỏ
Hoa tươi, chúc tụng thật đong đầy.”
6. Lá Nhuộm Tóc Thầy
“Về trường mừng đón huân chương
Gặp thầy, gặp bạn, tình thương dạt dào
Lâng lâng cảm xúc dâng trào
Tóc thầy điểm bạc khi nào chẳng hay.”
7. Tặng cô
“Tặng cô bao đóa hoa hồng
Tặng cô với cả hương nồng sắc xuân
Tháng ngày dạy dỗ ân cần
Cho bao thế hệ góp phần dựng xây
Tiếng cô tưởng nhớ mới đây
Xây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương.”
8. Nghe thầy đọc thơ
“Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm như tiếng của bà năm xưa
Nghe trăng thở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời
Thêm yêu tiếng hát mẹ cười
Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…”
9. Cô thầy tôi
“Trong trường vất vả dạy đàn con
Chẳng ngại gian lao quãng thân mòn
Ló sáng bình minh cơm mãi vội
Về đêm lịm tắt bữa chưa ngon.
Âm thầm chỉ dẫn ơn luôn nhớ
Lặng lẽ khuyên rằng nghĩa vẫn tròn
Áo đẫm mồ hôi toàn bụi phấn
Cô Thầy khổ nhọc tựa ngàn non.”
10. Tri ân người lái đò
“Tri thức ngày xưa trở lại đây,
Ân tình sâu nặng của cô thầy!
Người mang ánh sáng soi đời trẻ,
Lái chuyến đò chiều sang bến đây?
Đò đến vinh quang nơi đất lạ,
Cám ơn người đã lái đò hay!
Ơn này trò mãi ghi trong dạ…
Người đã giúp con vượt đắng cay!”
11. Nghề giáo viên cao quý
“Ai cũng bảo nghề giáo viên cao quý
Nhàn hạ thanh cao…em cũng thấy tự hào
Hai bốn tuổi chưa một lần làm mẹ
Mà em đã có cả thảy đàn con.”
12. Lời ru của thầy
“Mỗi nghề có một lời ru
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha
Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em.”
13. Mãi nhớ 20/11
“Bước đường quên cả gian lao
Công ơn trời bể gửi bao ân tình
Thầy Cô quên cả thân mình
Chữ yêu lắng đọng hành trình lượn theo.
Thác nghiêng soi bóng trăng treo
Ơn cao nghĩa nặng gió reo tặng người
Bên bờ suối vắng rạng ngời
Mát trong tinh khiết từng lời gửi trao.
Nhớ về giọng nói ngọt ngào”
14. Ơn thầy
“Hạnh phúc vinh quang bởi các thầy
Vì đời sự nghiệp ấy trồng cây
Cho dù sóng gió không hề nản
Cám dỗ dòng đời vẫn cứ say
Đất nước ơn người công dạy dỗ
Quê hương nặng nghĩa trước hiền tài
Tình yêu trách nhiệm ngang trời biển
Tạc dạ ghi lòng chẳng nhạt phai…!”
15. Chúc mừng thầy cô
“Mừng ngày Giáo Dục đẹp hồng tươi
Tết của Thầy Cô rạng sắc ngời
Nắng sớm long lanh trong cả nước
Nhân dân ngưỡng mộ chúc đều trời
Yêu nghề dạy dỗ nhiều tâm đức
Mến nghiệp cùng xây quá tuyệt vời
Vững chắc niềm tin kiến thức chuẩn
Đưa thuyền đất nước mạnh muôn đời…”
Thơ 20/11 báo tường dành giải thưởng
1. Hoa và ngày 20/11
“Nụ hoa hồng ngày xưa ấy
Còn rung rinh sắc thắm tươi
20/11 ngày năm ấy
Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi.”
2. Tri Ân Thầy Cô
“Kính chúc thầy cô… Sức khỏe tràn
Nhân ngày lễ đến, rộn ca vang
Tri ân nghĩa chữ, tâm trong sáng
Dạy dỗ trò ngoan… Học vững vàng!”
3. Vinh danh người thầy
“Ban cho cái chữ dựng cơ đồ
Hai tiếng “ơn thầy” chẳng dám lơ
Suốt buổi kiên trì trên bục giảng
Từng đêm bền bỉ dưới trăng gò.”
4. Cô Thầy Tôi
“Trong trường vất vả dạy đàn con
Chẳng ngại gian lao quãng thân mòn
Lóe sáng bình minh cơm mãi vội
Về đêm lịm tắt bữa trưa ngon.”
5. Nhớ Ơn Thầy Cô
“Trùng khơi sóng vỗ dạt dào
Núi cao nhạn biếc lượn vào mây xanh
Công Cha nghĩa Mẹ sinh thành
Ơn Thầy Cô đã cho danh cuộc đời.”
6. Về thăm thầy tôi
“Tôi về thăm mái trường xưa
Thời gian vọng lại đong đưa tiếng thầy
Hàng cây đường cũ còn đây
Thầy tôi tóc điểm hoa mây nửa đời
Nhớ sao lớp học chỗ ngồi
Chia đôi phấn trắng đâu rồi ngày xưa
À ơi câu hát chiều mưa
À ơi bài giảng sớm trưa say nồng
Cả đời đưa sáo sang sông
Thầy cô chẳng quản nhọc công sớm chiều
Lời thầy chan chứa tin yêu
Lòng con nhớ mãi muôn điều thầy ơi.”
7. Nhớ cô giáo trường làng cũ
“Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì
Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được ngày về thăm Cô!”
8. Con với thầy
“Con với thầy
Người dưng nước lã
Con với thầy
Khác nhau thế hệ
Đã nhiều lần tôi tự hỏi mình
Mười mấy ngàn ngày không gặp lại
Những thầy giáo dạy tôi ngày thơ dại
Vẫn bên tôi dằng dặc hành trình
Vẫn theo tôi những lời khích lệ
Mỗi khi tôi lầm lỡ
Vẫn theo tôi những lời nhắc nhở
Mỗi khi tôi tìm được quang vinh…
Qua buồn vui, qua những thăng trầm
câu trả lời sáng lên lấp lánh
Với tôi thầy ký thác
Thầy gửi tôi khát vọng người cha
Đường vẫn dài và xa
Thầy giáo cũ đón tôi từng bước!
Từng bước một tôi bước
Với kỷ niệm thầy tôi.”
9. Người lái đò
“Một đời người – một dòng sông…
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
“Muốn qua sông phải lụy đò”
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa…
Tháng năm dầu dãi nắng mưa,
Con đò trí thức thầy đưa bao người.
Qua sông gởi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.
Con đò mộc – mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…”
10. Nhớ cô giáo trường làng cũ
“Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!”
11. Cảm ơn thầy cô
“Kinh mài, chữ giũa, mực nghiên
Dạy trò con chữ đẹp duyên học đường
Mỗi ngày cắp sách đến trường
Ươm mầm tri thức làm gương bao người
Lúc thầy mới tuổi ba mươi
Hay thương giúp trẻ, hay cười vị tha
Không màn nhung gấm lụa là
Chỉ chăm con chữ để đà dạy răn
Mong trò học giỏi chịu khó
Khơi nguồn trí tuệ, tài năng cho đời
Giáo viên nét đẹp rạng ngời
Biết bao thế hệ muôn đời tôn vinh
Ơn cô nghĩa thắm đậm tình
Tỏa vầng giáo hạnh cho mình ước mong
Nhân ngày Nhà giáo làm thơ
Chúc cho hết thảy thầy cô yêu nghề”
12. Tri ân
“Thu tàn trời đã sang đông
Bồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầy
Người trao khát vọng hôm nay
Chắp cho đôi cánh em bay vào đời
Bao chuyến đò lặng không lời
Ươm mầm xanh tốt rạng ngời tương lai
Bên trang giáo án miệt mài
Hao gầy tâm huyết năm dài tháng qua
Từng câu từng chữ ê a
Bao lời dạy dỗ thiết tha nồng nàn
Mỏi mòn khuya sớm gian nan
Nhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòng
Bao thế hệ đã sang sông
Thầy cô luôn mãi vọng trông theo cùng
Mặc cho mưa gió bão bùng
Vẫn âm thầm thắp sáng vùng trời mơ
Hôm nay kính dệt vần thơ
Tri ân hai tiếng vô bờ khắc ghi
Nẻo đời dẫu có thịnh suy
Dù bao gian khó mãi ghi ơn dầy
Mừng ngày nhà giáo hôm nay
Kính dâng lời chúc cô thầy muôn nơi
An khang hạnh phúc rạng ngời
Gia can êm ấm trọn đời yêu thương
Dẫu cho cách trở ngàn phương
Lòng hoài khắc khoải vấn vương cô thầy”
13. Chuyến đò tri thức
“Tôi về thăm mái trường xưa
Bao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đây
Pha sương mái tóc cô thầy
Bảng đen phấn trắng còn đây căn phòng
Con đò neo đậu bến sông
Đưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thương
Bằng lăng tím rụng cuối đường
Phượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hè
Ríu ran chim hót cành me
Cánh diều mơ ước ta về tuổi thơ
Bên trang giáo án từng giờ
Lặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sông
Ngoài sân vương sợi nắng hồng
Chuyến đò tri thức mênh mông tình thầy”
14. Nhớ công ơn thầy
“Làm sao quên được ơn thầy
Công người dạy dỗ có ngày hôm nay
Nét đầu thầy phải cầm tay
Rèn con chữ viết mới ngay thẳng hàng
Nhớ thầy nhớ chiếc đò ngang
Tay thầy chèo chống đưa sang bao người
Nhọc nhằn gian khổ vẫn vui
Vì đàn em nhỏ vì đời mai sau
Từng đoàn nối tiếp kề nhau
Dựng xây đất nước sớm mau bằng người
Non sông hùng vĩ đẹp tươi
Có công thầy đã tô bồi ngày qua”
15. Ơn thầy
“Trăm năm Đạo giữ ở đời
Tiên học chữ Lễ sau rồi chữ Văn
Ơn thầy khai sáng chữ Nhân
Công thầy vun đắp bao lần chữ Tâm
Dạy luôn chữ Hiếu tình thâm
Khắc ghi chữ Nghĩa theo năm tháng ngày
Chữ Đức thầy dạy đến nay
Cả luôn chữ Tín mai này lập danh
Chữ Trung thấm nghĩa sẽ thành
Có thêm chữ Chí xứng anh hùng rồi
Chữ Hướng làm vốn cuộc đời
Theo cùng năm tháng chữ Người đã lên
Lời thầy em vẫn không quên
Bao nhiêu chữ ấy mang bên suốt đời
Cho dù vật đổi sao rời
Ơn thầy khắc cốt những lời năm xưa”
16. Tấm lòng thầy cô
“Lòng thầy nhân hậu thanh cao
Bảng đen phấn trắng xiết bao nghĩa tình
Thương tà áo trắng xinh xinh
Học trò tinh nghịch ánh nhìn thơ ngây
Cho dù vất vả đắng cay
Đứng trên bục giảng vẫn say với nghề
Đâu cần hứa hẹn tuyên thề
Trái tim son đỏ đêm về trở trăn
Quyết tâm vượt mọi khó khăn
Cho thuyền cập bến an toàn ai ơi
Các em đi bốn phương trời
Dõi theo bạc tóc gởi lời yêu thương”
17. Nghĩ về ngày 20/11
“Mừng ngày Nhà giáo Việt Nam
“Tôn sư trọng đạo” trò nào dám quên
Thầy cô như cha mẹ hiền
Ươm mầm nhân cách con em nên người
Rưng rưng khóe mắt ai ơi
Thương thầy cô giáo những nơi bản làng
Nơi có con suối vắt ngang
Núi cao, rừng rậm ai màng viếng thăm
Nơi mà cuộc sống khó khăn
Miếng ăn chưa đủ “đi thăm” bằng gì
Thành phố quà bánh thiếu chi
Hoa tươi, quà tặng, phong bì đâu lo
Thôn quê khổ lũ học trò
Thương thầy cô lắm nhưng lo thế nào
Phụ huynh áy náy, nôn nao
Gia cảnh là vậy, quà nào được đây
Thầy cô trong những ngày này
Lại đi thăm hỏi đó đây từng nhà
Động viên, an ủi mẹ cha
Cho con đi học để mà lớn khôn
Nhà giáo – kỹ sư tâm hồn
Nhưng sao gian khó còn hơn làm ngoài
So bì có đúng, có sai
Thực tế là vậy mấy ai tỏ tường
Vài lời nhân lễ hiến chương
Tôn vinh Nhà giáo, chặng đường chông gai
Tri ân tất cả những ai
Ngày đêm nuôi dưỡng nhân tài mai sau
Dằn lòng xin nói thêm câu:
Biết bao nhà giáo vùng sâu đang nghèo
Xa quê, hoàn cảnh gieo neo
Ai ơi hãy nghĩ một điều, quan tâm!”
18. Nhớ ơn thầy cô
“Bao năm học dưới mái trường
Thầy cô tiếp bước con đường tương lai
Dù em có bướng có sai
Thầy cô vẫn bảo không ai tự tài
Quyết tâm rèn dũa miệt mài
Rồi sau mới sướng mới oai với đời
Sinh ra ai chẳng muốn cười
Nhưng ai cũng khóc chào đời đấy thôi
Học sinh thích phá thích chơi
Đó là quy luật muôn đời đã qua
Nói thì nhất quỷ nhì ma
Nhưng ai chẳng sợ thứ ba học trò
Thầy cô trọn kiếp đưa đò
Dù mưa dù gió phận cò cũng đi
Mỗi khi sắp đến mùa thi
Tóc thầy thêm bạc mắt cô thêm ngần
Nào ai than khó khổ gần
Vì nghề nhà giáo phải cần hy sinh
Bao người giỏi tiếng thông minh
Rồi đâu có sướng bởi khinh chữ thầy
Một chữ chẳng thể đong đầy
Nhưng dù nửa chữ gọi thầy vẫn nên
Dưới thì phải kính bề trên
Nợ thì phải trả chớ nên vong tình
Học tài học trí Trạng Quỳnh
Vang danh sử sách bóng hình quê hương
Lời thầy vẫn mãi thân thương
Tình cô vẫn mãi trên đường em đi
Lệ nhòa mắt đã tràn mi
Tiếc thời cắp sách qua đi vội vàng
Hai mươi, mười một đương sang
Em vì sự nghiệp nên đang xứ người
Nhưng dù đến khắp mọi nơi
Ơn thầy cô mãi muôn đời không quên
Xin trời, thượng đế ơn trên
Cho thầy cô khỏe vui bên gia đình
Để mỗi buổi sáng bình minh
Thầy cô tiếp bước công trình tương lai
Hai từ “cao quý” chẳng sai
Bởi nghiệp nhà giáo không ai sánh bằng”
19. Em mãi khắc ghi
“Thời gian dù mãi dần trôi
Con thuyền tri thức suốt đời thầy mang
Lật từng cuốn vở sang trang
Đong đầy ký ức muôn vàn niềm yêu
Nhớ thầy cô những sớm chiều
Tận tâm chỉ dạy những điều sáng soi
Cho em vững bước vào đời
Tương lai trí tuệ rạng ngời mai sau
Tóc thầy giờ đã bạc màu
Đêm ngày thầy vẫn chăm bầy em thơ
Mong đàn em dựng cơ đồ
Nước non Đất Việt trong mơ trường tồn
Nay giờ em đã lớn khôn
Chúc thầy cô mãi giữ hồn non sông
Việt Nam sáng mãi trời hồng
Chúng em ghi nhớ khắc công ơn thầy”
20. Chuyến đò tri thức
“Tôi về thăm mái trường xưa
Bao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đây
Pha sương mái tóc cô thầy
Bảng đen phấn trắng còn đây căn phòng
Con đò neo đậu bến sông
Đưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thương
Bằng lăng tím rụng cuối đường
Phượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hè
Ríu ran chim hót cành me
Cánh diều mơ ước ta về tuổi thơ
Bên trang giáo án từng giờ
Lặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sông
Ngoài sân vương sợi nắng hồng
Chuyến đò tri thức mênh mông tình thầy”
Thơ 20-11 tự sáng tác
1. Thầy cô
“Thầy chính là những vì sao thắp sáng,
Là đèn đường soi rạng lối em đi.
Còn cô là người mẹ hiền phú quý
Mà trời dành để dạy dỗ chúng em
Mỗi năm chỉ có một lần
Hai mươi, mười một, ngày dành Thầy cô
Học trò bao nét điểm tô
Khăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng
Trời thu nắng đẹp tưng bừng
Đứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinh
Tung tăng biểu lộ ân tình
Bao ngày mệt nhọc Thầy Cô dỗ dành
Bây giờ, giờ phút mỏng manh
Chúng em họp lại, kính cô, kính thầy
Ngày vui nhà giáo sum vầy
Mong thầy cô khỏe, trồng người tiếp sau.”
2. Một thời khó quên
“Giờ chơi trẻ nhỏ nô đùa
Mình ngồi nhớ lại bao mùa hè qua
Ngôi trường ân nghĩa đậm đà
Biết bao thế hệ đi ra thương trường.
Thầy cô nối tiếp tình thương
Chèo đò đưa đón dẫn đường cho đi
Uốn nắn dạy dỗ từng ly
Còn bắt quỳ gối mỗi khi la rầy
Tuổi thơ tôi học ở đây
Giờ thành cô giáo lại quay trở về
Mỉm cười sung sướng tràn trề
Biết bao kỉ niệm quay về tuổi thơ”
3. Người đi dệt ước mơ
Chiều buông rộn tiếng ve ngân
Bước chân thầy bỗng chậm dần đường xưa
Một đời dệt thảm ước mơ
Để em có một tuổi thơ huy hoàng
Đò đầy gánh ước mơ sang
Đổ về bến hẹn vững vàng thầy trao
Thời gian tựa giấc chiêm bao
Quay đi ngoảnh lại đã vào tuổi ông
Cảm ơn bao ước mơ hồng
Dưỡng nuôi ý chí khó không chịu lùi
Hôm nay vững bước đường đời
Nhờ công thầy đã một đời bón chăm.
4. Thầy tôi
“Ước gặp thầy cũ trường xưa
Nắm tay thật chặt cười đùa thật vui
Kể lại cảm xúc bùi ngùi
Nhắc về kỷ niệm tới lui mượn bài
Cái thời ngớ ngẩn không phai
Thầy nhìn gương mặt biết ngay học trò
Lười biếng ẩn chứa nỗi lo
Loay hoay bối rối vòng vo trả lời
Cho xơi điểm bảy nhớ đời
Hạ trung bình cộng buồn ơi cuối kỳ
Những lúc cắp sách đi thi
Câu cuối khó quá ngồi lì trầm ngâm
Chờ khi cả lớp tan tầm
Nhờ thầy hướng dẫn mới an tâm về
Con toán một thời đam mê
Làm em nhớ mãi viết thơ tặng thầy.”
5. Ơn thầy
“Công cha nghĩa mẹ ơn thầy
Không gì sánh nổi đong đầy tình thương
Mẹ cha dãi nắng dầm sương
Nhường cơm sẻ áo dọn đường con đi
Thầy cô rèn giũa chi li
Mong sao trò giỏi mỗi khi trả bài
Miệt mài hướng tới tương lai
Say sưa gieo hạt nối dài ước mơ
Thương cho lứa tuổi trẻ thơ
Vẫn còn nhiều bé bơ vơ ngoài đường
Hằng ngày không được đến trường
Mưu sinh bán số đáng thương vô cùng
Những gì thầy dạy cô mong
Giờ em thấu hiểu qua dòng thời gian
Ơn thầy cô mãi ngút ngàn
Khắc ghi tạc dạ tỏa lan muôn đời!”
Những bài thơ 20/11 cho học sinh Tiểu học
1. Hoa và ngày 20-11
“Nụ hoa hồng ngày xưa ấy
Còn rung rinh sắc thắm tươi
20-11 ngày năm ấy
Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi
Cô tôi mặc áo dài trắng
Tóc xanh cài một nụ hồng
Ngỡ mùa xuân sang quá
Học trò ngơ ngẩn chờ trông…
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…
Xuân sang, thầy đã bốn mươi
Mái tóc chuyển màu bụi phấn
Nhành hoa cô có còn cài?
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…
Tà áo dài trắng nơi nao,
Thầy cô – những mùa quả ngọt
Em bỗng thành hoa lúc nào.”
2. Tặng cô
“Tặng cô một đóa hoa hồng
Tặng cô với cả hương nồng sắc xuân
Tháng ngày dạy dỗ ân cần
Cho bao thế hệ góp phần dựng xây
Tiếng cô tưởng nhớ mới đây
Xây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương…”
3. Kính tặng các thầy cô
“Mừng ngày nhà giáo Việt Nam
Đường quê, ngõ phố ngập tràn sắc hoa
Trò vui ríu rít hát ca
Nét mặt tươi rói, ôm hoa tặng thầy
Thầy vui cảm xúc tràn đầy
Nhận hoa mà để lòng thầy nở hoa
Tình thầy nhân ái bao la
Yêu trò dạy dỗ như cha mẹ hiền
Mong trò học giỏi mãi lên
Là người có trí làm nên cơ đồ
Thầy luôn mong mãi ở trò
Học tài tu đức, suốt cho cuộc đời
Chúng em luôn nhớ mãi lời
Thầy cô dạy dỗ suốt đời không quên
Thầy cô khơi trí tuệ lên
Thổi vào hồn trẻ, dệt nên thành người
Thầy cô nghề rất tuyệt vời
Thanh cao, xã hội mọi người tôn vinh
Tiên học lễ, hậu học văn
Tôn sư trọng đạo, ngàn năm lưu truyền
Nước nhà có tiến mãi lên
Là nhờ có học, mới nên nước giàu
Hiền tài, nguyên khí dẫn đầu
Quốc gia vẫn mãi thiếu cầu, cần cung
Thầy cô là chốt khơi thông
Tổ quốc, xã hội vẫn mong vẫn chờ
Văn minh khai phá từng giờ
Thầy cô trách nhiệm cầm cờ tiên phong
Mong rằng đất nước thành công
Sánh vai cường quốc, với cùng năm châu
Vinh danh với những công đầu
Là thầy cô đấy, trước sau hết mình
Ơn thầy đối với học sinh
Là nghĩa cử lớn,thầy giành dạy cho
Mừng thầy, mừng cả các cô
Chúc cho các bậc kỹ sư tâm hồn
Yêu nghề tâm huyết nghề hơn
Thành công, hạnh phúc ngập tràn yêu thương
Yêu trò, yêu quý mái trường
Xứng danh nhà giáo, trò thương kính thầy.”
4. Nhớ ơn thầy cô
“Bao năm học dưới mái trường
Thầy cô tiếp bước con đường tương lai
Dù em có bướng có sai
Thầy cô vẫn bảo không ai tự tài
Quyết tâm rèn dũa miệt mài
Rồi sau mới sướng mới oai với đời
Sinh ra ai chẳng muốn cười
Nhưng ai cũng khóc chào đời đấy thôi
Học sinh thích phá thích chơi
Đó là quy luật muôn đời đã qua..
Nói thì nhất quỷ nhì ma
Nhưng ai chẳng sợ thứ ba học trò
Thầy cô trọn kiếp đưa đò
Dù mưa dù gió phận cò cũng đi
Mỗi khi sắp đến mùa thi
Tóc thầy thêm bạc mắt cô thêm ngần
Nào ai than khó khổ gần
Vì nghề nhà giáo phải cần hy sinh
Bao người giỏi tiếng thông minh
Rồi đâu có sướng bởi khinh chữ thầy
Một chữ chẳng thể đong đầy
Nhưng dù nửa chữ gọi thầy vẫn nên
Dưới thì phải kính bề trên
Nợ thì phải trả chớ nên vong tình
Học tài học trí Trạng Quỳnh
Vang danh sử sách bóng hình quê hương..
Lời thầy vẫn mãi thân thương
Tình cô vẫn mãi trên đường em đi
Lệ nhòa mắt đã tràn mi
Tiếc thời cắp sách qua đi vội vàng
20 – 11 đương sang
Em vì sự nghiệp nên đang xứ người
Nhưng dù đến khắp mọi nơi
Ơn thầy cô mãi muôn đời không quên
Xin trời, thượng đế ơn trên
Cho thầy cô khỏe vui bên gia đình
Để mỗi buổi sáng bình minh
Thầy cô tiếp bước công trình tương lai
Hai từ “Cao Quý” chẳng sai
Bởi nghiệp nhà giáo không ai sánh bằng.”
5. Mãi nhớ 20/11
“Bước đường quên cả gian lao
Công ơn trời bể gửi bao ân tình
Thầy Cô quên cả thân mình
Chữ yêu lắng đọng hành trình lượn theo.
Thác nghiêng soi bóng trăng treo
Ơn cao nghĩa nặng gió reo tặng người
Bên bờ suối vắng rạng ngời
Mát trong tinh khiết từng lời gửi trao.
Nhớ về giọng nói ngọt ngào
Mơ yêu…trò giỏi …ánh hào… lung linh…”
6. Cô giáo như mẹ hiền
“Cô giáo em hiền dịu
Ấm áp như mẹ hiền
Giang vòng tay ôm lấy
Cả lũ học trò xinh
Luôn xúm xít bên cô
Cất vang từng giọng hát
Cô giáo như mẹ hiền
Chúng em mãi yêu cô
Hai mươi tháng mười một
Ngày của cô đến rồi
Chúng em xin kính tặng
Đóa hồng ngát hương thơm”
7. Bụi phấn
“Cô giáo em hiền dịu
Ấm áp như mẹ hiền
Giang vòng tay ôm lấy
Cả lũ học trò xinh
Luôn xúm xít bên cô
Cất vang từng giọng hát
Cô giáo như mẹ hiền
Chúng em mãi yêu cô
Hai mươi tháng mười một
Ngày của cô đến rồi
Chúng em xin kính tặng
Đóa hồng ngát hương thơm”
8. Ngày Nhà giáo
“Hôm nay ngày Nhà Giáo
Em có một ước ao
Rằng luôn được cô giáo
Ngày ngày luôn dạy bảo
Rằng cô ơi biết không
Chúng em luôn trông mong
Được cô sẽ dìu dắt
Thoả ước nguyện trong lòng”
9. Cô giáo của em
“Cô dạy em xếp hàng
Bạn sau nhường bạn trước
Cùng nhau đi đều bước
Ngay ngắn và nghiêm trang
Chúng em ngồi thẳng hàng
Học chữ qua hình vẽ
Chữ O hình tròn nhé
Chữ Ô hình cái ô.
Rồi cô kể chuyện thỏ
Chuyện bác Gấu, chuyện Voi
Chuyện nhổ cây củ cải
Cho cả lớp cùng chơi.
Em yêu cô giáo thế
Như yêu mẹ của em
Thầm thì em gọi nhỏ
“Cô giáo hiền của em”.”
10. Nhớ công ơn thầy
“Làm sao quên được ơn thầy
Công người dạy dỗ có ngày hôm nay
Nét đầu thầy phải cầm tay
Rèn con chữ viết mới ngay thẳng hàng
Nhớ thầy nhớ chiếc đò ngang
Tay thầy chèo chống đưa sang bao người
Nhọc nhằn gian khổ vẫn vui
Vì đàn em nhỏ vì đời mai sau
Từng đoàn nối tiếp kề nhau
Dựng xây đất nước sớm mai bằng người
Non sông hùng vĩ đẹp tươi
Có công thầy đã tô bồi ngày qua.”
Thơ tri ân thầy cô 20/11 hay, ý nghĩa
1. Tri ân thầy cô
“Kính chúc thầy cô sức khỏe tràn!
Nhân ngày lễ đến, rộn ca vang
Tri ân nghĩa cử, tâm trong sáng
Dạy dỗ trò ngoan học vững vàng!
Đất nước mong chờ người xứng đáng!
Công thành toại nguyện, mãi vinh danh
Ơn người chỉ dẫn, bao tri thức
Cảm khái cho đời trí tuệ khai!”
2. Lời tri ân
“Người thầy áo bạc sờn vai
Vẫn đưa thuyền đến tương lai vững vàng
Tình thầy con mãi nặng mang
Dù xa cách vẫn nồng nàn trong tim
Dù bao dâu bể nổi chìm
Thầy gò vai gánh chữ thêm cho đời
Đêm trường giấc ngủ chơi vơi
Ngày xiêu bóng nắng bời bời gió bay
Trường xưa in đậm dấu giày
Cỏ ơi nâng nhẹ thân gầy thầy tôi
Từng trò từng lớp xa xôi
Rừng hoang loang tím dáng ngôi trường nghèo
Đôi dòng ngăn cách trông theo
Còn đây chút phận bọt bèo nổi trôi
Chiều rơi nắng đã tắt rồi
Bên dòng suối ngọt bồi hồi nhớ nhung”
3. Cảm ơn thầy cô
“Uống nước thì phải nhớ nguồn
Ăn quả thì phải nhớ người trồng cây
Dạy ta biết chữ hôm nay
Thành người có ích công cô ơn thầy.
Lỡ yêu thích nghiệp lái đò
Chỉ mong truyền dạy học trò thành công
Thầy cô nào chẳng mong trông
Chúng con phải nhớ ghi lòng tạc ơn.
Dạy từng đứa trẻ thành Nhơn
Truyền từng bài giảng phấn mòn cổ đau
Chỉ mong trò hiểu thật mau
Cười vui trong dạ khổ lao cũng mừng.
Thời gian thoăn thoắt chẳng ngừng
Thầy cô vẫn dạy trò cưng của mình.
“Qua Sông thì phải lụy Đò”
Mấy ai qua khỏi nhớ Đò ngày xưa
Người chèo dẫu có nắng mưa
Vượt qua sóng dữ, vẫn đưa học trò.
Cúi đầu xin lỗi thầy cô
Lâu rồi con cũng quên đò từng đưa
Chữ đầy sợ nói thêm thừa
Công lao dạy dỗ chẳng khua trống kèn.”
4. Ơn thầy cô
“Nhân ngày nhà giáo Việt Nam
Thành tâm ghi nhớ em làm vần thơ
Kính chúc các thầy các cô
Luôn luôn mạnh khỏe từng giờ bình an
Lòng thầy bát ngát đại ngàn
Tình cô yêu dấu chứa chan biển trời
Dạy con cách sống làm người
Hành trang kiến thức vào đời tự tin
Lời ăn tiếng nói giữ gìn
Kính trên nhường dưới biết xin, biết chào
Hôm nay con rất tự hào
Lòng luôn ghi nhớ công lao của thầy
Mười năm công sức trồng cây
Trăm năm nuôi dưỡng cô thầy bón chăm
Thầy cô vất vả thân tằm
Nhả tơ rút ruột quanh năm vì trò
Qua sông là những chuyến đò
Thầy cô cầm lái cho con vào đời
Ghi sâu công đức thầy ơi
Tim con luôn khắc những lời thầy cô
Làm theo lời dạy Bác Hồ
Chăm ngoan học giỏi Thầy Cô vui lòng.”
5. Tri ân
“Thu tàn trời đã sang đông
Bồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầy
Người trao khát vọng hôm nay
Chắp cho đôi cánh em bay vào đời
Bao chuyến đò lặng không lời
Ươm mầm xanh tốt rạng ngời tương lai
Bên trang giáo án miệt mài
Hao gầy tâm huyết năm dài tháng qua
Từng câu từng chữ ê a
Bao lời dạy dỗ thiết tha nồng nàn
Mỏi mòn khuya sớm gian nan
Nhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòng
Bao thế hệ đã sang sông
Thầy cô luôn mãi vọng trông theo cùng
Mặc cho mưa gió bão bùng
Vẫn âm thầm thắp sáng vùng trời mơ
Hôm nay kính dệt vần thơ
Tri ân hai tiếng… vô bờ khắc ghi
Nẻo đời dẫu có thịnh suy
Dù bao gian khó mãi ghi ơn dầy
Mừng ngày nhà giáo hôm nay
Kính dâng lời chúc cô thầy muôn nơi
An khang hạnh phúc rạng ngời
Gia can êm ấm trọn đời yêu thương
Dẫu cho cách trở ngàn phương
Lòng hoài khắc khoải vấn vương cô thầy…”
6. Suy nghĩ về ngày 20.11
“Mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam
“Tôn sư trọng đạo” trò nào dám quên
Thầy cô như cha mẹ hiền
Ươm mầm nhân cách con em nên người
Rưng rưng khóe mắt ai ơi
Thương thầy cô giáo những nơi bản làng
Nơi có con suối vắt ngang
Núi cao, rừng rậm ai màng… viếng thăm
Nơi mà cuộc sống khó khăn
Miếng ăn chưa đủ “đi thăm” bằng gì
Thành phố quà bánh thiếu chi
Hoa tươi, quà tặng, phong bì đâu lo
Thôn quê khổ lũ học trò
Thương thầy cô lắm nhưng lo thế nào
Phụ huynh áy náy, nôn nao
Gia cảnh là vậy, quà nào được đây
Thầy cô trong những ngày này
Lại đi thăm hỏi đó đây từng nhà
Động viên, an ủi mẹ cha
Cho con đi học để mà lớn khôn
Nhà giáo – kỹ sư tâm hồn
Nhưng sao gian khó còn hơn làm ngoài
So bì có đúng, có sai
Thực tế là vậy mấy ai tỏ tường
Vài lời nhân Lễ Hiến chương
Tôn vinh nhà giáo, chặng đường chông gai
Tri ân tất cả những ai
Ngày đêm nuôi dưỡng nhân tài mai sau
Dằn lòng xin nói thêm câu
Biết bao nhà giáo vùng sâu đang nghèo
Xa quê, hoàn cảnh gieo neo
Ai ơi hãy nghĩ một điều quan tâm”
7. Thơ hay ngày 20/11
“Em thương Cô giáo của em.
Ngày đêm gian khổ
Ngày đêm miệt mài
Dạy em từng bước một hai
Dạy em từng chút, từng bài, từng câu.
Dạy em từng bước nâng sâu.
Em ngoan cô cũng hết lo nỗi lòng.
Bây giờ là tết của cô.
Em xin dâng một bài thơ chào mừng.
Trăm hoa đẹp nhất hoa hồng.
Tặng cô với cả tấm lòng biết ơn.
Nhân ngày nhà giáo Việt Nam.
Chúc cô vững bước tiến lên không ngừng.”
8. Nhớ công ơn thầy
“Làm sao quên được ơn thầy
Công người dạy dỗ có ngày hôm nay
Nét đầu thầy phải cầm tay
Rèn con chữ viết mới ngay thẳng hàng
Nhớ thầy nhớ chiếc đò ngang
Tay thầy chèo chống đưa sang bao người
Nhọc nhằn gian khổ vẫn vui
Vì đàn em nhỏ vì đời mai sau
Từng đoàn nối tiếp kề nhau
Dựng xây đất nước sớm mai bằng người
Non sông hùng vĩ đẹp tươi
Có công thầy đã tô bồi ngày qua”
Trên đây là những bài thơ 20-11 hay, ý nghĩa mà chúng mình tổng hợp được. Hy vọng bạn sẽ lựa chọn cho mình bài thơ 20/11 phù hợp để dành tặng những người thầy, người cô đáng kính của mình.