Truyện ngụ ngôn là những mẩu truyện vừa mang tính giải trí vừa có tính giáo dục sâu sắc, giúp cho các bé khám phá nhiều hơn về thế giới bên ngoài kia. Hãy cùng Tusachtinhhoa cập nhật top những truyện ngụ ngôn hay và ý nghĩa dành cho các bé!
Xem thêm:
- Top 10 sách thiếu nhi hay nhất mà đứa trẻ nào cũng nên đọc
Câu chuyện bó đũa – Truyện ngụ ngôn Việt Nam
“Ngày xưa, ở một gia đình nọ, có 2 người anh em, khi còn nhỏ, anh em sống rất hòa thuận nhưng khi có gia đình riêng, họ cãi vã nhau hàng ngày khiến người cha rất buồn. Một hôm, ông đặt một bó đũa và một túi tiền trên bàn, rồi gọi các con, cả trai, gái, dâu, rể lại và bảo:
– Ai bẻ gãy được bó đũa này thì cha thưởng túi tiền.
Bốn người con lần lượt bẻ bó đũa. Ai cũng cố hết sức mà không sao bẻ gãy được. Người cha bèn cởi bó đũa ra, rồi thong thả bẻ gãy từng chiếc một cách dễ dàng.
Thấy vậy, bốn người con cùng nói:
– Thưa cha, lấy từng chiếc mà bẻ thì có khó gì!
Người cha liền bảo:
– Đúng. Như thế là các con đều thấy rằng chia lẻ ra thì yếu, hợp lại thì mạnh. Vậy các con phải biết yêu thương, đùm bọc lẫn nhau. Có đoàn kết thì mới có sức mạnh.”
Ý nghĩa và bài học rút ra: Câu truyện ngụ ngôn này mang đầy ý nghĩa, nó cho thấy sức mạnh to lớn của tinh thần đoàn kết trong cuộc sống, răn dạy anh em trong gia đình phải biết yêu thương, giúp đỡ đùm bọc, đồng sức đồng lòng với nhau. Nếu cứ ganh ghét, tị nạnh mà không biết đoàn kết thì sẽ mãi như chiếc đũa cô độc, dễ dàng bị bẻ gãy. Để có cuộc sống tốt đẹp, ý nghĩa hơn thì phải biết đoàn kết khi sống chung với nhau.
Con quạ thông minh – Truyện ngụ ngôn La Phông-ten
“Một con quạ đang khát nước. Nó bay rất lâu để tìm nước nhưng chẳng thấy một giọt nước nào. Mệt quá, nó đậu xuống cành cây nghỉ. Nó nhìn quanh và bỗng thấy một cái bình ở dưới một gốc cây.
Khi tới gần, nó mới phát hiện ra rằng cái bình có chứa rất ít nước, và nó không thể chạm mỏ đến gần đáy mà uống được. Nó thử đủ cách để thò mỏ được đến mặt nước, nhưng mọi cố gắng của nó đều thất bại.
Nhìn chung quanh, quạ thấy những viên sỏi nhỏ nằm lay lắt ở gần đấy. Lập tức, nó dùng mở gắp một viên sỏi thả vào bình. Cứ như vậy, nó gắp những viên sỏi khác và tiếp tục thả vào bình.
Chẳng bao lâu, nước đã dâng lên đến miệng bình. Giờ thì nó có thể thò mỏ vào để uống. Quạ rất vui sướng khi thấy công sức của mình đã có kết quả. Quạ uống thỏa thích những giọt nước mát ngọt rồi bay lên cây nghỉ ngơi.”
Bài học rút ra: Bằng nỗ lực cố gắng và sự thông minh thì quạ đã uống được nước, vượt qua được những khó khăn và thử thách. Bởi thế khi gặp phải những khó khăn thì nhất định chúng ta không được khuất phục từ bỏ mà hãy kiên trì, suy nghĩ thật kỹ càng để tìm cách vượt qua.
Rùa và Thỏ
“Ở một khu rừng nọ, có một chú thỏ lúc nào cũng chỉ thích khoác lác về tài chạy nhanh như gió của mình. Gặp ai chú cũng phải khoe khoang:
- Tớ chạy rất nhanh. Tớ là nhanh nhất đấy!
Mệt mỏi khi ngày nào cũng phải nghe những lời khoe khoang của thỏ và chế nhạo mình chậm chạp. Rùa đưa ra lời thách thức Thỏ chạy thi với mình. Tất cả các loài động vật trong rừng đều ngạc nhiên khi nghe tin này, và chúng tập trung rất đông để xem Rùa và Thỏ chạy thi.
Hai bạn Thỏ và Rùa đứng ở vạch xuất phát sẵn sàng cho cuộc đua. Tất cả động vật trong rừng đồng thanh hô to “1…2…3… bắt đầu!”. Thỏ chạy vụt đi rất nhanh, loáng một cái quay lại đã không thấy bóng dáng Rùa đâu. Thỏ cười khẩy và quyết định dừng lại để nghỉ ngơi. Nó quay lại nhìn con rùa và mỉa mai:
- Đúng là chậm như rùa, làm sao thắng nổi thỏ ta cơ chứ!
- Còn lâu mới đuổi kịp mình, cứ ngủ một giấc cho sướng đã – Thỏ ta thầm nghĩ.
Trong lúc đó, rùa vẫn miệt mài chạy, chạy, chạy mãi không bao giờ dừng. Cho đến lúc rùa vượt qua chỗ thỏ đang nằm ngủ và gần chạm tới vạch kết thúc.
Động vật trong rừng hò hét cổ vũ rất lớn cho rùa, thỏ giật mình tỉnh giấc. Nó lại còn vươn người và ngáp một cách lười biếng rồi mới bắt đầu chạy trở lại, nhưng đã quá muộn. Rùa đã cán đích trước và chiến thắng cuộc đua bằng tinh thần chăm chỉ và nghiêm túc của mình. Thỏ vô cùng xấu hổ và lủi tít vào trong rừng sâu, chẳng còn mặt mũi nào để gặp mọi người.”
Bài học và ý nghĩa: Đây cũng là một trong số những câu truyện ngụ ngôn hay, mang nhiều ý nghĩa mà bố mẹ nên đọc cho các bé nghe. Câu chuyện này cho thấy những người dù tài giỏi, nhanh nhẹn đến đâu nhưng nếu cẩu thả trong suy nghĩ thì cuối cùng cũng bị đánh bại bởi những người chăm chỉ, siêng năng dù bản chất họ chậm chạp hơn rất nhiều.
Ếch ngồi đáy giếng
“Trong một cái giếng nọ có một chú ếch sống lâu đời ở đấy, tiếng kêu của chú làm các con nhái, ốc, cua nhỏ sợ hãi. Vì ở dưới đáy giếng nhìn lên chỉ thấy một khoảng trời nhỏ nên chú nghĩ rằng bầu trời chỉ to bằng một cái vung.
Một năm nọ trời mưa rất to đã làm nước trong giếng đầy lên và đưa ếch ta ra ngoài miệng giếng. Khác với những gì ếch tưởng tượng, bầu trời thật sự rộng lớn nhưng ếch không tin vào mắt mình và tiếp tục kêu lên để ra oai. Vẫn không một ai quan tâm đến tiếng kêu của chú và ếch đã bị một chú trâu đi ngang qua dẫm chết.”
Ý nghĩa nhân văn của truyện: truyện ngụ ngôn này phê phán những kẻ có vốn kiến thức hạn hẹp nhưng lại hay tỏ vẻ. Bên cạnh đó cũng mang tới bài học về sự thích nghi với hoàn cảnh mới, bạn sẽ không thể vươn lên và có kết cục tốt đẹp nếu như sống quá lâu với lối tư duy duy ý chí, cũ kĩ.
Lừa và Hổ
“Thời xưa, ở vùng Quý Châu không có Lừa. Có một người hay làm việc tốt đã chở một con Lừa đến đây bằng thuyền. Sau đó, ông ta mới phát hiện ra rằng ở đây hầu như không có việc gì cần đến Lừa. Thế là ông ta thả Lừa vào rừng.
Một hôm, có một con Hổ đi dạo ở trong rừng. Từ xa, Hổ đã trông thấy Lừa. Lần đầu tiên nhìn thấy một con vật cao lớn như vậy, Hổ nghĩ Lừa chắc hẳn phải là một kẻ có bản lĩnh cao cường. Mặc dù bản thân là “Vua rừng xanh”, nhưng Hổ vẫn không dám coi thường. Thế là Hổ nấp ở một chỗ bí mật quan sát. Khi nó nhận thấy Lừa không phải là mối đe dọa quá lớn đối với mình, nó liền chầm chậm tiến tới, muốn kết bạn với Lừa. Lừa thấy có một kẻ to gan lớn mật xuất hiện trên lãnh thổ của mình, liền kêu lên một tiếng. Từ tiếng kêu mà suy thì Lừa rõ phải là một kẻ hùng mạnh. Hổ bị một phen khiếp đảm, tưởng Lừa định tấn công mình, sợ hãi chạy trốn. Nhưng Hổ chạy đi rồi mới nhận ra Lừa không hề đuổi theo, mà vẫn nhởn nhơ gặm cỏ ở chỗ cũ. Sau nhiều lần quan sát, Hổ phát hiện ra Lừa không hề có bản lĩnh gì đặc biệt, và nó cũng không còn sợ tiếng kêu của Lừa nữa.
Hổ càng ngày càng tiếp cận Lừa gần hơn. Khi Lừa đang ăn cỏ, nó chạy tới chạm nhẹ vào Lừa, hoặc khi Lừa đi dạo thì Hổ cố ý đi qua va vào Lừa.
Hổ liên tục thử thách sự kiên nhẫn của Lừa. Lừa vô cùng tức giận, lần nào cũng giơ móng guốc đá Hổ.
Dần dần, Hổ biết rằng bản lĩnh lớn nhất của Lừa chỉ là móng guốc để đá đối phương. Nó mừng rỡ phi vọt lên xông vào Lừa, gầm lên một tiếng và cắn chết Lừa.”
Ý nghĩa nhân văn và bài học rút ra: Phải biết tin tưởng vào khả năng của chính mình, dám đấu tranh để giành chiến thắng.
Lừa và ngựa – Truyện ngụ ngôn Aesop
“Có chú Lừa đi cùng một con Ngựa trông sang trọng bảnh bao lắm. Trên lưng ngựa chỉ có bộ yên thồ hàng, còn trên lưng Lừa lại chồng chất hàng hóa nặng đến mức nó không chịu nổi. Lừa cầu xin Ngựa chia sẻ giúp nó một chút gánh nặng nếu không nó sẽ chết gục trước khi tới được thành phố. Nó nói:
- Cầu xin anh giúp tôi với, một nửa gánh nặng này đối với anh cũng chỉ như trò đùa thôi.
Ngựa ta nghe xong từ chối thẳng thừng, thậm chí còn phì một tràng hơi vào mặt anh bạn đồng hành.
Lừa không chịu thêm được gánh nặng trên vai, nó đã gục ngã. Sau đó, con ngựa đã phải chở toàn bộ số hàng, và còn thêm cả bộ da lừa nữa.”
Bài học nhân văn rút ra: truyện ngụ ngôn này mang ý nghĩa giáo dục vô cùng sâu sắc không chỉ dành riêng cho các bạn nhỏ mà với tất cả chúng ta. Câu chuyện này nhắc nhở chúng ta đã là bạn bè thì hãy yêu thương và sẵn lòng giúp đỡ nhau khi gặp những khó khăn. Bởi lẽ giúp bạn cũng như đang giúp chính mình, bỏ mặc bạn cũng giống như việc ta tự làm hại chính mình.
Rùa học bay
“Bên bờ sông có một chú Rùa đang ra sức tập bay.
– Cố lên nào… 1, 2, 3… Cố lên…
Một con Chim Sẻ bay ngang qua, thấy thế liền hỏi:
– Anh Rùa ơi, anh đang làm gì thế?
Rùa thở dài đáp:
– Tôi đang tập bay đấy, Chim Sẻ ạ.
Nghe vậy, Chim Sẻ rất ngạc nhiên, hỏi lại Rùa:
– Sao cơ? Chẳng phải anh đã chiến thắng trong cuộc thi chạy với Thỏ đó sao? Tất cả là nhờ bốn chiếc chân của anh mà.
Rùa nhăn mặt trả lời:
– Thôi thôi, anh đừng nhắc nữa. Tôi và Thỏ đã thi lại lần nữa. Thỏ không ngủ quên giữa cuộc nữa nên đã dễ dàng thắng tôi. Lần này, khi tập bay được, tôi sẽ quyết đấu một trận nữa với Thỏ.
Chim Sẻ cười:
– Nhưng mà anh đâu có cánh!
Nhưng Rùa vẫn không lay chuyển.
– Bất kể thế nào tôi cũng phải học bay cho bằng được, Chim Sẻ ạ!
Chim Sẻ lại nói:
– Nhưng anh đâu có cánh thì làm sao mà bay được, tôi khuyên anh nên từ bỏ ý định đó đi thì hơn. Thôi, tôi đi chơi đây!
Chim Sẻ bỏ đi rồi, Rùa đi kiếm về rất nhiều lông chim, may cho mình một đôi cánh tuyệt đẹp. Nó ra sức tập luyện, nhưng đã mấy ngày trôi qua mà vẫn không có gì tiến triển. Rùa nghĩ:
– Thế này không ổn. Mình phải đi mời thầy về dạy mới được.
Ngày hôm sau, Rùa lên đường đi tìm thầy dạy bay. Ròng rã mấy ngày, nó đi đến một vách núi cheo leo, hi vọng sẽ tìm được thầy. Một hôm, Rùa đi tới một vách đá, đột nhiên có một đôi cánh lớn liệng qua. Rùa ta vô cùng ngưỡng mộ, nghĩ bụng:
– Đây chính là người thầy mà mình đang tìm kiếm.
Rùa liền hét to:
– Đại Bàng ơi, xin hãy dạy tôi bay với!
Đại Bàng ân cần nhắc nhở Rùa:
– Tôi và Rùa không giống nhau. Rùa không có cánh, làm sao mà bay được!
Rùa cầm ra đôi cánh tự làm, liên tục xin:
– Đại Bàng xem, tôi có cánh rồi đây này. Xin anh hãy nhận tôi làm đồ đệ đi.
Rùa tự lắp thêm đôi cánh, Đại Bàng nhấc bổng Rùa lên, bay cao hơn những ngọn cây. Rùa thích quá reo lên:
– A ha! Mình sắp biết bay rồi!
Đang bay trên không trung thì Đại Bàng bỏ Rùa ra. Rùa ta giống như diều đứt dây, rơi tự do xuống, mặc cho Rùa cố gắng vỗ đôi cánh tới tấp nhưng không ăn thua gì.
– Cứu với! Ai cứu tôi với…
Rùa rơi thẳng xuống một tảng đá to, khiến cho mai Rùa bị vỡ rạn.
Kể từ đó, trên mai của Rùa có những vết rạn ngang dọc, đó là dấu tích của lần Rùa học bay với Đại Bàng.”
Bài học rút ra: Truyện ngụ ngôn này khuyên chúng ta phải có nhận thức đúng đắn về chính bản thân mình, hãy cố gắng phát huy hết ưu điểm của mình thay vì ước mong những khả năng không bao giờ thuộc về mình.
Con cóc và con chuột
“Xưa có một con Cóc làm bạn với một con Chuột thân lắm. Chuột thường vẫn xuống nhà Cóc chơi luôn.
Sau Cóc nghe nói vợ Chuột mới nằm bếp, Cóc nghĩ mình là bạn, muốn đến mừng. Nhưng Chuột làm tổ trên cây cao, Cóc không biết làm sao lên được. Một hôm, Cóc gặp Chuột đang đi chợ, Cóc nói với Chuột rằng:
– Tôi nghe bác mới ở cữ cháu trai, lấy tình anh em, tôi cũng muốn đến, trước là thăm hai bác, sau là mừng cho cháu. Song tôi không biết làm thế nào mà lên chơi được.
Chuột nói:
– Bác có lòng lên chơi với thầy cháu và mừng cho cháu, thì tôi cũng có cách đưa bác lên dễ lắm.
Cóc bảo:
– Làm thế nào mà lên được?
Chuột nói:
– Tôi có cái đuôi dài, bác ngậm vào cái đuôi ấy, tôi lên được thì bác cũng lên được.
Cóc nghe nói vui lòng ngậm vào đuôi Chuột để Chuột kéo lên cây. Đến lúc lên tới gần cửa, Chuột đực trong nhà chạy ra vồn vã hỏi:
– Ô kìa bác Cóc! Lâu nay chúng tôi vẫn mong bác, mời bác lên chơi.
Cóc thấy nói, mở miệng để đáp lại, nhưng chưa kịp đáp thì đã rơi bịch xuống đất, xương sống gãy và lưng cong lại.
Từ đó, Cóc có bệnh đau lưng, hễ khi nào giở trời, thì cứ ngồi mà nghiến răng kèn kẹt.”
Ý nghĩa nhân văn: Truyện ngụ ngôn Con cóc và con chuột nhắc nhở chúng ta phải biết cẩn thận, không nên vội vàng để dẫn tới những hậu quả khôn lường. Bên cạnh đó, câu chuyện này còn giải thích một cách hóm hỉnh tại vì sao con cóc ngày nay nghiến răng kèn kẹt và lưng bị cong.
Người lái buôn và con lừa
“Người lái buôn phải thường xuyên vào thành để mua đồ, và chất lên vai Lừa để trở về nhà. Con Lừa của người lái buôn nghĩ rằng mình rất thông minh, lúc nào cũng thích động não, nghĩ mọi cách để có thể khiến cho đồ mình phải chở càng nhẹ càng tốt.
Một lần, người lái buôn mua một tải muối. Ông ta buộc tải thật chặt, chất lên lưng Lừa, rồi đi đằng sau thúc Lừa đi nhanh. Đi được một lúc, người lái buôn và Lừa đi đến một con sông nhỏ, người lái buôn thúc Lừa lội xuống nước. Lừa không cẩn thận đã bị trượt chân, ngã xuống nước. Nước sống đã ngấm vào miệng tải muối khiến cho muối bị tan ra rất nhiều.
Khi Lừa ta đứng dậy thì phát hiện ra muối mà mình chở đã nhẹ hơn rất nhiều, trong lòng cảm thấy thích chí lắm. Có được kinh nghiệm lần này, mỗi lần qua sông, Lừa ta đều giả vờ trượt chân ngã để cho bớt một ít đồ trên lưng xuống sông. Người lái buôn biết vậy, định bụng sẽ phạt Lừa. Người lái buôn vào trong thành mua một tải bông, và chất lên lưng Lừa. Lại một lần nữa đi qua con sống nhỏ, nhìn thấy sông, Lừa ta vui mừng thầm reo lên, không ngần ngừ bước xuống sông. Khi đến giữa sông, Lừa ta lại giả vờ trượt chân ngã. Lừa sung sướng nghĩ: “Khi mà mình đứng lên chắc chắn đồ trên lưng mình sẽ nhẹ hơn rất nhiều đây.”
Nhưng khi Lừa ta vừa mới đứng dậy, đột nhiên thấy đồ trên lưng mình nặng hơn trước rất nhiều. Thì ra, tải bông sau khi hút nước đã trở nên nặng hơn trước rất nhiều. Lừa ta không ngờ trên lưng tải bông nặng như vậy, đành cúi đầu ngậm ngùi đi tiếp không dám than vãn gì.”
Bài học rút ra: chúng ta cần phải suy nghĩ thận trong khi làm bất kỳ chuyện gì, cần xem tình hình thực tế để chọn lựa cách thức cho phù hợp chứ không nên áp dụng cứng nhắc những kinh nghiệm.
Rùa và Bọ Cạp
“Ngày xửa, ngày xưa Rùa và Bọ Cạp kết bạn với nhau. Một lần chúng rủ nhau đi chu du. Trên đường đi gặp một con sông cần phải bơi qua. Bọ Cạp buồn rầu nói là nó không biết bơi, chắc phen này phải dừng lại nơi này thôi. Rùa thương tình bảo: “Trèo lên lưng tớ đi, tớ sẽ chở cậu sang.”
Bọ Cạp nghe thấy mừng rỡ trèo ngay lên lưng Rùa. Nhưng Rùa vừa mới bơi ra khỏi bờ thì Bọ Cạp chích ngay vào lưng rùa.
Rùa hỏi: “Này anh bạn, cậu làm gì tớ thế?”
Bọ Cạp trả lời: “Làm gì à? Tớ cũng chẳng muốn đâu, nhưng cậu hiểu cho, cái giống nhà Bò Cạp chúng tớ nó thế, chúng tớ phải cắn cả kẻ thù lẫn bạn.”
Rùa nghe thế, liền lặn xuống một hơi, hất Bò Cạp ra giữa dòng nước và bảo hắn rằng: “Anh bạn ơi, tớ thật cũng chẳng muốn đâu, nhưng mà cái giống nhà Rùa chúng tớ nó thế, hễ bị cắn một cái là phải rửa chỗ bị cắn ngay, nếu không thì nó sẽ sưng to lên và làm chết toi mất đấy.”
Ý nghĩa nhân văn của truyện: rất có thể bạn bè sẽ tìm cách trả thù lại chúng ta khi ta chơi xấu bạn bè. Bởi thế hãy chọn cách sống yêu thương, hòa đồng với những người xung quanh.
Trên đây là top những truyện ngụ ngôn hay, ý nghĩa sâu sắc mà chúng mình muốn đem đến cho bạn. Bạn có thể đọc cho bé nghe để hướng bé đến những điều tốt đẹp nhất nhé. Mong bạn thấy những thông tin trên hữu ích.